Giang Tú Linh nghe thế lại cười lạnh một tiếng: “Đại viện đơn vị cái gì, chỉ là một đứa trẻ trong đại tạp viện, làm cùng một công xưởng với Lục Thiệu Huy thôi.”
Cái hôm Lục Thiệu Huy kết hôn đó nhà họ Vu bọn họ cũng không đi, chỉ nhờ người khác mang một phần tiền tới, nhưng bà ta thấp thoáng nghe mấy người hàng xóm nói chuyện, bảo rằng Diệp Bảo Châu này lớn lên không tồi nhưng thái độ làm người lại chẳng ra làm sao, tính cách nóng nảy cũng không tốt, chẳng khác gì người nông thôn.
Lục Thiệu Huy này ỷ vào bản thân lớn lên đẹp một chút nên kiêu ngạo đỏng đảnh, mấy năm nay tìm vợ còn kén cá chọn canh, chướng mắt người này coi thường người kia, bọn họ còn tưởng anh sẽ tìm một cô gái có lai lịch và có thể diện thế nào cơ, ai ngờ lại chọn ngay cái thứ như vậy.
Vu Tuệ nghe được lời này mà nhíu mày: “Còn gì nữa? Sao bọn họ lại ở bên nhau, cô ta đã quyến rũ anh Thiệu Huy kiểu gì?”
“Không biết, mẹ cũng không phải mẹ cô ta.” Giang Tú Linh trừng mắt nhìn Vu Tuệ: “Con cũng thế, trước đây mẹ bệnh con cũng không về nhà, bây giờ lại vì Lục Thiệu Huy mà chạy về đây, là Thiệu Lan nói chuyện này cho con đúng không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây