Lục Thiệu Huy cũng không tiếp tục ngăn cô nữa, Diệp Bảo Châu lập tức theo Triệu Bàng Hải đạp xe đạp về Dân Phúc. Vừa mới vào xưởng đã nhìn thấy Quách Hữu Bình dẫn mấy vị lãnh đạo bước ra khỏi phân xưởng, định lên tầng hai. Cô liếc mắt nhìn kỹ, ngoại trừ chủ nhiệm Lưu và phó chủ nhiệm Trần đã gặp lần trước ra thì còn có hai đồng chí nữa mà cô chưa từng gặp.
Diệp Bảo Châu vừa đi vừa gọi: “Xưởng trưởng Quách, chủ nhiệm Lưu.”
Mấy người đó quay đầu lại, nhìn thấy là Diệp Bảo Châu nên cũng nhanh chóng dừng bước chân, đợi khi Diệp Bảo Châu đi đến trước mặt, Quách Hữu Bình lập tức giới thiệu với cô về hai đồng chí khác đi cùng với đám người chủ nhiệm Lưu tới xưởng hôm nay. Một người là chủ nhiệm Trương của bộ phận kế hoạch sản xuất thuộc ủy ban cách mạng, một người là đồng chí Giang – cấp dưới của ông ta.
Chủ nhiệm Lưu nhanh chóng cười bảo: “Phó xưởng trưởng Diệp, nghe nói hôm nay em gái cô kết hôn, gọi cô về đây bây giờ thật sự cũng ngại quá.”
Diệp Bảo Châu cười đáp: “Không sao, lúc tôi tới thì con bé đã gả đi rồi, giờ tôi có mặt ở đó hay không cũng không sao, trong xưởng có chuyện thì tôi nhất định phải về rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây