Diệp Bảo Châu không ngờ khứu giác của đám người này lại nhanh nhạy như thế, đã liên tưởng đến tận đây rồi. Cô cũng chỉ là có suy nghĩ này thôi nhưng vẫn còn phải xem Quách Hữu Bình thế nào đã: “Chuyện này chúng ta không quản được, còn phải xem ý của bên trên nữa.”
Lâm Tú Giai cũng chỉ thuận miệng hỏi một câu, thấy cô đáp như vậy cô ta cũng không hỏi nữa, Diệp Bảo Châu lại bảo: “Tôi cầm mấy bảng biểu này đi trước, lát nữa sẽ trả lại cho các cô.”
Lâm Tú Giai vốn muốn đưa mấy thứ này cho Diệp Bảo Châu cho nên cũng bảo: “Không cần trả lại cũng được, bên bộ phận bán lẻ có bản dự phòng rồi.”
Diệp Bảo Châu cầm mấy bảng biểu tiêu thụ này qua cho Quách Hữu Bình. Khoảng thời gian đón tết này, Quách Hữu Bình có đi quan hệ một chút nhưng ông ta cảm thấy nhân mạch của mình vẫn chưa đủ, vừa vặn Diệp Bảo Châu lại cầm mấy bảng biểu tiêu thụ trong tết này qua đây, ông ta trực tiếp ghim lại, dự định lát nữa sẽ cầm cho người ở ủy ban cách mạng xem qua.
Khoản mì ăn liền này do Diệp Bảo Châu làm ra nhưng trong này cũng được tính là có một phần công lao của ông ta, bây giờ bán được chạy như vậy cũng có thể chứng minh bọn họ đã làm rất tốt trên phương diện quản lý sản xuất, cho nên Dân Phúc có hai người bọn họ chắc chắn sẽ không loạn, về phần bí thư mới thì sao…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây