Buổi chiều lúc nhàn rỗi, mấy quản lý túm năm tụm ba lại thảo luận rất sôi nổi, đều đang bàn tán về chuyện tương lai có bí thư mới đến liệu có dễ ở chung hay không, liệu có giống như Điền Kiến Binh không, hoặc là còn quá quắt hơn cả ông ta.
Mã Vĩnh Quân nghe mấy người này nói chuyện mà cười một tiếng, sau đó nói: “Sao các người chỉ toàn nghĩ đến có người nhảy dù xuống vậy? Lẽ nào không thể là người của xưởng chúng ta lên hay sao?”
Anh ta vừa dứt lời, đám người đã lập tức yên tĩnh, Hà Thiếu Cường nhanh chóng phản ứng lại, nhìn anh ta và hỏi: “Mã Vĩnh Quân, câu này của cậu là có ý gì?”
Mã Vĩnh Quân đáp: “Có thể có ý gì được nữa, chính là ý ngoài mặt chữ đấy, ngoài trừ nhảy dù xuống thì người của chúng ta không thể lên làm bí thư được hay sao?”
Lần này thì mọi người đều đã phản ứng lại được, chủ nhiệm của phân xưởng hai lập tức hỏi anh ta: “Mã Vĩnh Quân, có phải anh đã biết chuyện gì đó rồi không? Bên trên đã cất nhắc người nào ở xưởng chúng ta lên làm bí thư à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây