Trái tim trong lồng ngực anh gần như sắp nhảy ra ngoài luôn rồi, vội vàng ho hai tiếng, giọng nói hơi khàn vì mang theo chút ham muốn, vội vàng chuyển chủ đề: “Bây giờ chuyện này bỏ đi, dù sao chúng ta cũng đã kết hôn rồi, anh tha thứ cho em.”
Diệp Bảo Châu ngồi dậy từ trên giường, đột nhiên lúng túng không dám nhìn anh, trái tim nhỏ cũng nhảy “thình thịch” lung tung, vừa rồi trong đầu cô nghĩ gì vậy, sao đột nhiên lại biến thành một tên háo sắc như thế, rõ ràng trước đây cô không như vậy cơ mà.
Chẳng qua chuyện này thật sự không thể trách cô, là đột nhiên anh thả lỏng tay nên cô mới ngã xuống đấy chứ, thật sự không thể trách cô.
Nhưng ngay một giây sau đột nhiên cô nghĩ đến người đàn ông này là chồng mình, mình đỏ mặt xấu hổ cái gì?
Vì thế, Diệp Bảo Châu quay đầu nhìn về phía người đàn ông với vẻ yên tâm thoải mái, chỉ thấy mặc anh cũng nóng phỏng như vậy, mới gật đầu: “Biết rồi, sau này em không nhắc tới nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây