Đường Tử Hoa làm việc ở bệnh viện đã hơn một năm rồi, trước kia anh ta không quen Lục Thiệu Lan, nhưng dù sao bọn họ cũng làm chung trong một bệnh viện, trong công việc cũng chạm mặt nhiều, mà đợi sau này Lục Thiệu Lan chuyển đến ký túc xá lại càng chạm mặt nhiều hơn, hai người cũng coi như chính thức quen biết.
Anh ta vừa định há mồm giải thích thì Lục Thiệu Lan đã nói trước: “Mẹ, chúng con đều là công nhân viên chức ở bệnh viện, làm sao có thể không quen nhau được. Chỉ là trước đây không có cơ hội qua lại gì mà thôi, bây giờ chúng con cũng hẹn hò chính thức được ba tháng rồi còn gì.”
Đường Tử Hoa cũng gật đầu: “Phải đấy ạ, thật ra chúng cháu đã quen biết nhau từ lâu rồi ạ, chẳng qua ở khoa khác nhau, qua lại cũng ít hơn một chút. Bây giờ Thiệu Lan vào ở ký túc xá, cháu cũng ở trong ký túc xá, sau này chúng cháu cũng thường xuyên nói chuyện qua lại với nhau, cũng được tính là đã quen nhau được nửa năm rồi ạ.”
Mẹ Đường cũng nói giúp: “Qua tết là hai đứa trẻ cũng đã hai mươi ba cả rồi, tuổi đã không còn nhỏ nữa cũng nên ổn định dần là vừa. Bà xem, Tử Hoa nhà chúng tôi biểu hiện ở bệnh viện thế nào chắc là bác sĩ Lục cũng đều để mắt đến hết, cho nên tôi thấy, tốt nhất là có thể quyết định mối hôn sự này sớm một chút.”
Một điểm này bà ta cũng không hề nói dối, Lục Quốc Đống cảm thấy con người Đường Tử Hoa này thật sự không tồi, nghiêm túc có trách nhiệm, hơn nữa cũng rất có tiềm năng, bằng không lúc đầu cũng sẽ không muốn cho Lục Thiệu Lan đi xem mắt anh ta, chỉ đáng tiếc là khi ấy trong mắt Lục Thiệu Lan lại chỉ có mình Lâm Tuấn Phong.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây