Lúc ấy, Quách Hữu Bình cũng không biết tình hình thế nào, lại đối chọi với Điền Kiến Binh vài lần cho nên sau này nhiệm vụ sản xuất của phân xưởng bọn họ càng ngày càng ít, hoàn toàn không thể so được với những phân xưởng khác. Tình huống này cứ kéo dài thẳng đến khi bí thư cũ ra mặt mới có thể hòa giải.
Mới đầu, Quách Hữu Bình cũng không biết tại sao Điền Kiến Binh lại nhắm vào ông ta, là lúc Tiền Nghĩa và ông ta tán gẫu đã vô tình tiết lộ, lúc ấy mới biết Điền Kiến Binh cũng không vì cái gì khác mà chỉ là muốn tạo dựng uy thế vào lúc vừa mới tới, vừa vặn khi ấy phân xưởng bọn họ cũng mới làm sống dậy dây chuyền sản xuất bánh quy, cho nên ông ta cũng thuận nước đẩy thuyền, chiếm hết toàn bộ công lao của bọn họ.
Lúc đó ông ta nhẫn nhịn cũng là vì mấy người ở phân xưởng kia, khi ấy đại vận động mới bùng phát chưa đến hai năm, Hồng vệ binh thường xuyên xuất hiện ở các công xưởng, chỉ cần bọn họ vừa gây chuyện là mọi người đều phải hứng chịu, sau này ông ta lên làm phó xưởng trưởng rồi, tất cả những chuyện này mới trở về quỹ đạo.
Bây giờ sau khi đã lên làm xưởng trưởng, Quách Hữu Bình vốn cũng không muốn tính toán thế nào về với Điền Kiến Binh cả, dù sao thì khi ấy mọi người cũng đều rất vất vả, không bao lâu nữa thì Điền Kiến Binh cũng sẽ bị điều đi, nhưng hoàn toàn không ngờ ông ta lại còn muốn diễn lại cái trò năm xưa lên người Diệp Bảo Châu, thân là nạn nhân ngày trước và là xưởng trưởng, Quách Hữu Bình không thể dung túng cho chuyện này được.
Bây giờ nghe Điền Kiến Binh còn không biết xấu hổ mà nhắc đến chuyện trước kia, Quách Hữu Bình cười lạnh một tiếng, bảo: “Khi ấy ông cướp công lao của phân xưởng chúng tôi, đè ép thân phận chuẩn phó xưởng trưởng của tôi xuống thêm hơn một năm, bây giờ lại muốn cướp công lao của phân xưởng mới, đây chính là nguyên nhân ông bị cách chức!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây