Lát nữa là được nghỉ tết đón năm mới rồi, sau khi mọi người hàn huyên một phen, người của tổ điều tra cũng bắt đầu đi vào chủ đề chính, trực tiếp nói ra vấn đề của Điền Kiến Binh. Vấn đề này rất nghiêm trọng cho nên sau khi nói xong, bọn họ lại nhấn mạnh dặn dò một đám quản lý trong phòng họp tuyệt đối đừng học theo loại lỗi sai này của Điền Kiến Binh.
Lần này, Diệp Bảo Châu cũng đã biết tại sao mấy người ở tổ điều tra này cứ nhất định phải mở cuộc họp cho bằng được, hóa ra là muốn nhân chuyện của Điền Kiến Binh để đánh tiếng cho bọn họ biết.
Sau khi nghe mấy người ở tổ điều tra này nói xong tiền căn hậu quả của sự việc, một đám quản lý của Dân Phúc vốn lơ tơ mơ không hiểu chuyện gì mới hoàn toàn biết được rốt cuộc Điền Kiến Binh đã phạm phải lỗi sai gì, chẳng trách hôm ấy sau khi ba vị lãnh đạo ở ủy ban cách mạng kia đến phân xưởng xong, lúc trở về sắc mặt lại rất kém, hóa ra ông ta vì muốn được điều đến chỗ tốt hơn mà báo cáo đổi trắng thay đen, phóng đại ngôn từ, giành hết công lao của mọi người.
Một bí thư đã làm đến vị trí lãnh đạo số một trong xưởng trồi, vậy mà còn muốn cướp công lao của mọi người, muốn tôn thờ chủ nghĩa cá nhân, thế này không phê phán ông thì phê phán ai đây?
Mọi người lập tức cúi đầu thảo luận, Quách Hữu Bình lại gõ lên bàn vài tiếng, mọi người nhanh chóng yên tĩnh trở lại. Tổ trưởng tổ điều tra nói tiếp: “Bây giờ, đồng chí Điền Kiến Binh đã thừa nhận sai lầm của mình cho nên tổ điều tra chúng tôi quyết định, bắt đầu từ hôm nay sẽ cách chức bí thư của đồng chí Điền Kiến Binh, nhưng mấy năm nay ông ta làm việc ở Dân Phúc cũng được tính là có chút cống hiến, cho nên chúng tôi vẫn muốn cho ông ta một cơ hội nữa, ông ta sẽ được điều đến phân xưởng tiến hành cải tạo lao động.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây