Vừa rồi trong lúc ba người đối thoại, trong đầu Diệp Bảo Châu đã nghĩ đến Vu Tuệ là ai, trong sách, tác giả viết kết cục của nguyên chủ rất thê lương, ngoại trừ cho cô và Lục Thiệu Huy một ngày cãi một trận nhỏ, ba ngày cãi một trận lớn ra, còn đặc biệt sắp xếp những vai phụ khác cho cô ấm ức, trong đó cũng có người theo đuổi Lục Thiệu Huy là Vu Tuệ.
Bây giờ lại nghe thấy cô ta nói lời như vậy, Diệp Bảo Châu khó tránh khỏi liếc mắt nhìn cô ta thêm một cái, cô ta bện hai bím tóc to và đen, ngũ quan lớn lên cũng không tồi, cái váy mặc trên người trông có hơi rộng, đại khái là cuộc sống về quê cũng không dễ dàng, tuy rằng cô ta đã trang điểm một chút nhưng làn da trông vẫn rất thô ráp.
Theo lý thì lúc này Vu Tuệ chắc hẳn vẫn chưa xuất hiện, nhưng bây giờ tình tiết đã thay đổi hoàn toàn rồi, cô cũng chẳng muốn nghĩ thêm nữa, rất nhanh đã đáp: “Chào cô, đồng chí Vu Tuệ, tôi là vợ của Lục Thiệu Huy.”
Dứt lời, Lục Thiệu Huy nhìn Vu Tuệ: “Vừa rồi cô nói tới đây thăm Thiệu Lan phải không, con bé làm y tá ở bệnh viện nhân dân, bây giờ vừa vặn đến giờ tan làm, chắc hẳn nó có thời gian đấy, cô mau đi đi.”
Sắc mặt của Vu Tuệ lập tức trở nên khó xử, cô ta đặc biệt chọn thời gian buổi trưa mới qua đây là muốn nhân cơ hội vào nhà ăn cơm trưa và nói chuyện, chứ không phải thật sự muốn tới tìm Thiệu Lan, không ngờ anh đã không mời cô ta vào nhà cũng thôi đi, còn trực tiếp ra lệnh đuổi khác với cô ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây