Cái hôm trừ tịch ấy, nhà xưởng cũng không làm việc, buổi sáng chỉ tới điểm danh một cái, sau đó dọn dẹp phân xưởng, còn buổi chiều cho nghỉ hết cho nên Diệp Bảo Châu cũng gật đầu, chỉ là bây giờ Lục Thiệu Lan muốn dẫn đối tượng về gặp mặt phụ huynh vậy cách kết hôn chắc hẳn cũng sẽ nhanh thôi: “Nếu con bé kết hôn, chúng ta tặng gì bây giờ nhỉ?”
Lục Thiệu Huy vừa mới vào nhà còn chưa kịp ngắm bảo bối nhà mình nữa là, nào có rảnh đâu đi quan tâm chuyện còn chưa xảy ra của Lục Thiệu Lan: “Đợi con bé xác định kết hôn rồi lại nói sau đi.”
Nói xong, anh nhanh chóng đi vào phòng ngắm bảo bối của mình, Hạ Thu Mai thấy anh hùng hổ như thế, vội vàng bảo: “Con vừa mới từ bên ngoài về, áo khoác chắc chắn vừa bẩn vừa lạnh, phải thay áo đi rồi mới được ôm bọn trẻ đấy nhé.”
Lúc này, Lục Thiệu Huy đã vào phòng luôn rồi, nghe được câu này anh vội vàng cởi quần áo ra. Lưu Xuân Mai nhìn thấy anh đi vào mới ra ngoài giúp Hạ Thu Mai nấu cơm.
Bây giờ, ba đứa trẻ đã được hơn bảy tháng tuổi, ngũ quan càng ngày càng rõ ràng hơn, lúc trước tụi nhỏ trông giống Lục Thiệu Huy hơn nhưng bây giờ ngũ quan càng nhìn lại càng giống Diệp Bảo Châu hơn, vừa đẹp trai lại vừa thanh tú, đẩy ra ngoài người ta đều tưởng là bé gái hết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây