Diệp Bảo Châu nở nụ cười nhìn cô ta, cũng không muốn nói ra sự thật nên chỉ gật đầu: “Đúng rồi, cho nên tôi muốn giữ bản ghi chép này ở chỗ mình vài hôm trước, không thành vấn đề chứ?”
Trịnh Duyệt nghĩ một lúc rồi gật đầu: “Được, cô cứ giữ đi.”
Sau khi lấy được ghi chép, Diệp Bảo Châu trở về văn phòng của mình lấy thêm vài tờ báo xưởng kia ra, cô muốn cho mấy lãnh đạo kia đọc những tờ báo xưởng này để biết lúc trước Điền Kiến Binh đã được khen thế nào.
Tuy rằng làm như vậy có hơi lộ liễu nhưng ba vị lãnh đạo đó cũng không phải người ăn chay, chắc hẳn đã sớm nhìn ra được lần này Quách Hữu Bình đang nhắm vào Điền Kiến Binh rồi, vậy nhất định cũng phải cho bọn họ biết Điền Kiến Binh này là loại người thế nào mới được.
Sau khi cô đến phòng họp cũng không biết vừa rồi bọn họ đã nói gì mà sắc mặt của mấy người này lại càng thêm khó coi hơn vừa rồi, chỉ thấy Quách Hữu Bình đang nói với chủ nhiệm Lưu: “Đương nhiên rồi, bây giờ chủ nhiệm Lưu và mấy lãnh đạo khác đều đang ở đây, tôi cũng không tiện nói thêm gì cả, chuyện này cứ để lãnh đạo xử lý đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây