Diệp Bảo Châu trực tiếp ngồi xuống trước mặt người đàn ông, nhìn một đống đồ trước mặt, có những xấp tiền được dùng nịt buộc lại, đang định mở miệng hỏi thì người đàn ông đã đưa sổ tiết kiệm và tiền đã xếp gọn trước mặt mình qua: “Số tiền này đều là tiền hôm qua người ta mừng cưới, anh đếm cả rồi, hơn một trăm đồng, còn sổ tiết kiệm này cho em, lát nữa em ăn cơm xong, chúng ta sẽ đi gửi tiết kiệm.”
Diệp Bảo Châu cầm quyển sổ nhỏ màu đỏ mà anh đưa qua, bên trên viết sáu chữ “Sổ tiết kiệm không kỳ hạn”, cô mở ra lật đến trang cuối cùng nhìn.
Hay thật, trên phần cuống của tờ giấy trắng mực xanh in một nghìn sáu trăm hai mươi sáu đồng, rất nhiều tiền.
Diệp Bảo Châu nhìn mà mắt trố cả ra, bây giờ tiền lương của cô một tháng mới được hai mươi ba đồng, thế này phải không ăn không uống sáu, bảy năm mới có thể có được con số này, mà anh vừa ra tay đã nhiều tiền như thế, nhiều đến mức khiến cô cảm thấy có hơi phỏng tay, miệng cũng theo bản năng hô lên: “Nhiều thế á?”
Lục Thiệu Huy khẽ cười, số tiền này anh tích góp mấy năm liền, lần này kết hôn cha mẹ anh cũng bỏ ra một ít tiền, cộng lại cũng chỉ hơn hai nghìn một chút, chẳng qua trước đó mua tủ quần áo và mấy thứ đã tiêu một phần: “Cũng không phải chỉ có tiền của anh, lần này kết hôn cha mẹ cũng bỏ một ít.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây