Thấy cô nghiến răng nghiến lợi, Lục Thiệu Huy rùng mình một cái: “Không thể nào, bác sĩ kia đã nói với anh ca phẫu thuật này vô cùng thành công, cực kỳ thành công, sao có thể có được chứ?”
Diệp Bảo Châu cũng không biết chỉ tiêu thành công của ca phẫu thuật là gì, chỉ thở hổn hển lườm anh: “Không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn, trên đời này hoàn toàn không có chuyện gì chắc chắn tuyệt đối.”
Cô nói rất có lý, Lục Thiệu Huy hơi nuốt nước miếng nhưng họ vẫn chưa đi khám mà: “Em đừng sợ, bây giờ chúng ta đi bệnh viện kiểm tra trước, nếu thật sự mang thai rồi, vậy anh chết luôn cũng được.”
Bây giờ nếu đã nghi ngờ rồi, là chết hay là sống thì Diệp Bảo Châu cũng muốn có một kết quả, cho nên hai người ném chuyện của Điền Kiến Binh ra sau đầu mà vội vàng chạy đến bệnh viện.
Hôm nay không phải cuối tuần, bệnh viện không chen chúc đông đúc như bình thường bọn họ tới, lấy số và xếp hàng đợi khoảng nửa tiếng đã đến lượt bọn họ kiểm tra, trong phòng khám, sau khi nghe lời miêu tả của Diệp Bảo Châu, bác sĩ bắt mạch cho cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây