Quách Hữu Bình biết ông ta có ý kiến với Diệp Bảo Châu cho nên bây giờ cũng không muốn tranh cãi với ông ta mà trực tiếp đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống ông ta: “Bí thư Điền, nếu ông không bằng lòng vậy tôi sẽ đệ đơn xin với văn phòng Đảng bên trên, đến khi ấy xem liệu Diệp Bảo Châu có xứng đáng được một nghìn đồng này không.”
Nói xong, ông ta lập tức rời đi ngay, trong văn phòng chỉ còn lại Điền Kiến Binh tức đến mức suýt ném vỡ cốc.
Câu vừa rồi của Quách Hữu Bình có ý gì? Không duyệt khoản tiền này thì ông ta sẽ đi tìm văn phòng Đảng cấp trên sao?
Là đang đe dọa Điền Kiến Binh ông ta sao? Một lời không hợp là muốn đi tìm cấp trên, có ý gì đấy?
Mà sau khi Quách Hữu Bình bước ra khỏi văn phòng của Điền Kiến Binh, Lục Thiệu Huy cầm văn kiện trong tay nhanh chóng bước ra khỏi ngã rẽ ở một bên khác, anh nhìn về phía văn phòng, ánh mắt vốn đã tối tăm lập tức lạnh hẳn đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây