Hợp đồng với lượng hai nghìn lần trước của Lâm Viễn Thăng đã bị Diệp Bảo Châu cướp mất, trong lòng đã đủ bực mình rồi, không ngờ vậy mà Dân Phúc còn lấy được cả đơn đặt hàng của cục đường sắt, thế này cũng khiến lửa giận trong lòng ông ta bốc cao hơn.
Nhưng ngoại trừ đến cục đường sắt ra thì đơn đặt hàng của Dân Phúc cũng chỉ có lượng ba mươi nghìn thôi. Trong ba mươi nghìn này ngoại trừ đơn đặt hàng của tòa nhà bách hóa ra thì còn bao gồm cả đơn đặt hàng phúc lợi của mấy công xưởng nữa, tính kỹ lại thì ông ta cảm thấy cũng không được bao nhiêu.
Cho nên lúc đứng trong phòng trà nước, ông ta thật sự không nhịn được mà bóc phốt với mấy người ở bên trong: “Đơn hàng lớn của Dân Phúc là tới từ cục đường sắt, đơn đó tận ba mươi nghìn gói cơ mà, vận may của bọn họ đúng là tốt thật, vậy mà lại nhặt được miếng lời to như thế!”
Những người khác cũng không ngờ vậy mà Dân Phúc lại có thể nghĩ đến việc tìm cục đường sắt, cho nên có người tiếp lời ông ta: “Đúng là thế thật, chúng ta cũng không nghĩ đến một điểm này, sớm biết còn có thể hợp tác với cục đường sắt thì đơn mà chúng ta giành được cũng phải lên đến năm mươi nghìn gói ấy chứ.”
Một người khác cười bảo: “Hay là chúng ta tranh thủ cho vụ hợp tác lần sau đi, giảm giá xuống một chút, tôi không tin cục đường sắt không ‘rung rinh’.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây