Nhưng Điền Kiến Binh lại không hề vui như trong tưởng tượng, phải biết rằng con số tiêu thụ này chỉ tăng lên dưới tình huống bọn họ tặng nhiều bánh ngọt như thế, hơn nữa, bọn họ cũng không có khả năng làm hoạt động “mua một tặng một” này mãi được, quá phiền phức.
Cho nên ông ta cũng nhanh chóng thu lại vẻ mặt có hơi vui vẻ của mình mà nhìn một đám người ở ủy ban xưởng, nói: “Tuy bây giờ chúng ta đã có chút thành tựu nhưng cũng đừng vui mừng quá sớm, đây mới là ngày thứ năm mà thôi, Vạn Phúc vẫn còn ở đó, cũng không biết sau này bọn họ sẽ làm thế nào nữa, cũng không thể cứ để phân xưởng một sản xuất bánh ngọt nằm ngoài kế hoạch như vậy để phối hợp với phân xưởng mới, nếu đợi hoạt động kết thúc, nói không chừng tình hình tiêu thụ của bên Vạn Phúc sẽ đuổi kịp chúng ta cho nên giờ vẫn phải nghĩ cách tiếp.”
Nói xong, ông ta theo bản năng nhìn về phía Diệp Bảo Châu: “Bên cô có ý tưởng gì không?”
Tuy rằng Diệp Bảo Châu rất khó chịu với Điền Kiến Binh lần nào vừa gặp rắc rối cũng tìm cô với Quách Hữu Bình nhưng trước mắt vẫn phải giải quyết vấn đề tồn đọng trước đã rồi lại nói sau: “Tuy rằng phiền phức nhưng bây giờ chúng ta đã và đang xuẩn xuất phần lớn đơn đặt hàng đã ký hợp đồng rồi, đương nhiên hoạt động này vẫn phải đợi đến khi bán hết lô hàng hợp đồng đầu tiên mới có thể hủy bỏ.”
Cái này thì Điền Kiến Binh cũng biết, cũng may sau khi thêm bánh ngọt vào giá thành tăng lên cũng không tính là quá nhiều, bọn họ vẫn có lợi nhuận cho nên ông ta cũng không có cách nào khác, lại hỏi: “Vậy cách giải quyết sau đó thì sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây