Trương Hương cảm thấy Châu Khánh Phong quá cứng nhắc, ủy ban kế hoạch kia cũng phải xem nhu cầu thị trường để vạch kế hoạch, bán chạy vậy hiển nhiên kế hoạch sản xuất mới nhiều rồi, đương nhiên nếu như vậy thì nhiệm vụ sản xuất của công xưởng cũng sẽ nhiều hơn, đến khi ấy có lợi nhuận rồi, tất nhiên phúc lợi của công nhân cũng sẽ tăng lên.”
Hiện giờ, mì ăn liền chính là một miếng thịt bự, cho nên bọn họ nên nghĩ cách đá Dân Phúc xuống, hoàn toàn vơ nhiệm vụ sản xuất này vào tay, dù sao thì Vạn Phúc bọn họ cũng đông người, không sợ không làm được.
Nhưng lúc này, ông ta sẽ không nói suy nghĩ này ra mà chỉ nhìn bí thư Mạc ngồi phía trên và hỏi: “Bí thư Mạc, ông cảm thấy thế nào?”
Mạc Bình Phàm bị hỏi đến cũng nhìn ông ta rồi hỏi ngược lại: “Có phải ông cũng cảm thấy chúng ta phải hạ giá thêm không?”
Trương Hưng ho nhẹ một tiếng: “Tôi cảm thấy mì ăn liền này quả thật cũng không tồi, vừa tiện lại vừa ngon, tương đương với chúng ta mở một quán mì, với loại tình hình hiện giờ tôi cảm thấy có thể hạ giá thêm một chút chứ đừng nên học theo cách mua một tặng một gì đó của Dân Phúc.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây