Ông ta nhanh chóng bảo: “Cách của bọn họ chỉ có chút tác dụng vào thời điểm phát tờ rơi mà thôi, đợi phát xong hiệu quả sẽ giảm xuống, mì ăn liền của hai xưởng chúng ta đặt cạnh nhau, bọn họ làm như vậy thì chúng ta cũng chiếm được lợi ích, cho nên cậu không cần vội.”
Đồng chí kia nghĩ lại thấy cũng đúng, mì của hai xưởng đặt ở cùng một khu vực, người mà bọn họ gọi tới cũng chưa chắc đã mua mì của Dân Phúc hết nên sửa miệng hỏi: “Vậy bây giờ chúng ta về luôn?”
Tuy Lâm Viễn Thăng muốn nán lại xem kết quả nhưng hôm nay ông ta đã đi cả buổi sáng rồi, chân cũng đã mỏi nhừ cho nên khẳng định là phải về, nhưng trước khi về ông ta vẫn phải đi khuyên Diệp Bảo Châu cái đã, thế là ông ta bảo: “Lát nữa đi, tôi đi hỏi bọn họ muốn làm cái gì trước đã.”
Đồng chí cười đáp: “Không cần đâu, buổi sáng ông còn bảo tôi sau này cách xa cô ta ra, đừng bắt chuyện với cô ta mà.”
Bây giờ Lâm Viễn Thăng cũng không đi bắt chuyện với Diệp Bảo Châu mà là ông ta muốn đi đuổi người: “Cậu thì hiểu cái gì, qua đó trước rồi nói sau.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây