Tất cả mọi thứ trong phân xưởng đều rất thuận lợi, Diệp Bảo Châu trở về văn phòng, còn chưa tiến vào thì Quách Hữu Bình đã gọi cô qua bàn công chuyện.
Gần đây đơn hàng của phía bên cục đường sắt mãi vẫn chưa bàn xong khiến trong lòng Quách Hữu Bình vẫn luôn có gút mắc. Sau khi cân nhắc đắn đo nhiều lần, ông ta mới gọi Diệp Bảo Châu qua đây hỏi cô có ý tưởng gì hay không.
Ở thời đại kinh tế kế hoạch này, xí nghiệp lớn hay nhỏ đều bắt buộc phải tuân theo kế hoạch và chỉ thị của cơ cấu lãnh đạo cấp trên, sản phẩm do ai đi tiêu thụ, giá cả bao nhiêu... tất cả đều có bên trên vạch kế hoạch cho nên Diệp Bảo Châu cảm thấy đơn đặt hàng của cục đường sắt này đến bản thân bọn họ cũng không tự ý quyết định được cho nên không cho câu trả lời cũng là chuyện bình thường.
Đương nhiên, bọn họ không cho câu trả lời thì Diệp Bảo Châu cũng phải tranh thủ một chút, cô nhìn Quách Hữu Bình và nói: “Như vậy đi, lát nữa tôi sẽ làm một bản giải nghĩa sản phẩm chi tiết, đến khi ấy làm phiền ông và bí thư Điền đưa lên, nếu bên trên đọc được bản giải nghĩa mà vẫn không có ý vậy chuyện này chúng ta cứ gác qua một bên trước nhé.”
Quách Hữu Bình gật đầu: “Vậy làm phiền cô rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây