Đôi mắt của ông chủ tiệm chụp ảnh lại sáng như đèn pha ô tô, lập tức nói: “Cái này được nè, tôi thấy hình tượng của đám trẻ nhà các bà tốt như vậy, chụp ảnh xong nói ra ngoài cũng có thể diện bao nhiêu.”
Hạ Thu Mai chưa bao giờ từng gặp qua chuyện như vậy cả, nhưng bà ta lại nhanh chóng nghĩ đến gì đó mà hỏi: “Vậy nếu in ảnh lên hộp bao bì, đến khi ấy người ta xé bao bì ra, thế không phải là xé lên cả ảnh à?”
Nói xong, bà ta lại tự bảo: “Thế không được đâu, đến khi ấy ảnh của tụi nhỏ nhà chúng tôi cũng không thể vứt đầy đường được chứ? Ném ra đường còn có người giẫm vào nữa, không được không được.”
Lục Thiệu Huy cũng không lo lắng vấn đề này, nếu như ảnh của con được in lên bao bì, đến khi ấy nếu sữa bột xảy ra vấn đề về chất lượng vậy còn không phải người ta sẽ chửi ba bảo bối của anh hay sao?
Cho nên anh cũng nhìn đồng chí Mạnh này, trực tiếp từ chối: “Cảm ơn ý tốt của phó xưởng trưởng Mạnh, nhưng sợ là chuyện này không được rồi, dù chúng tôi chụp bao nhiêu bức ảnh thì cũng phải chịu trách nhiệm đối với sữa bột của nhà xưởng các ông.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây