Cao Hồng Anh liếc mắt nhìn cái túi kia, bây giờ sữa bột cũng không dễ mua, món quà này cũng coi như rất nặng, bây giờ Vu Chính Lai và Lục Quốc Đống vẫn còn qua lại, Giang Tú Linh cũng đã vào tù bóc lịch rồi, cho nên bà ấy nghĩ một chút rồi vẫn nhận, lại cười bảo: “Ai làm thì người ấy chịu, tôi sẽ không hận lão Vu đâu.”
Người kia thấy bà ấy nhận đồ vậy cũng coi như nhiệm vụ của mình đã xong: “Đúng rồi, ai làm thì người ấy chịu. Giang Tú Linh cũng là một kẻ chuyên hại người, hại người khác không nói, bây giờ còn hại cả lão Vu và Vu Tuệ bị người ta coi thường theo. Bà không biết lần trước tôi nhìn thấy Vu Tuệ và Lâm Tuấn Phong bị chửi không ngóc đầu lên được, còn đặc biệt lấy chuyện của Giang Tú Linh ra nói cô ta nữa.”
Vu Chính Lai bị ảnh hưởng đến mức phải thuyên chuyển công tác cũng là một chuyện rất oan uổng, nhưng đối với Vu Tuệ thì lại khác, Cao Hồng Anh chỉ hừ một tiếng: “Chuyện của Vu Tuệ cũng không thể đổ lên đầu người khác được, loại người giống như Lâm Tuấn Phong, lúc trước Thiệu Lan nhà chúng tôi bị hại thành ra như thế mà cô ta còn dám gả cho, đây là tự tìm đường chết thì có.”
Người kia nghĩ lại thấy cũng đúng, Vu Tuệ làm thế đúng là không tốt đẹp gì, một tên đàn ông như thế, bạn cũng biết anh ta là một người thế nào rồi mà cứ khăng khăng đòi gả cho anh ta làm gì: “Ngược lại cũng đúng nhỉ, bây giờ chuyện này cũng coi như đã qua rồi, Thiệu Lan cũng nên bước ra khỏi nó đi, con bé đã có đối tượng chưa? Sao hôm nay nó không ở đây?”
Cao Hồng Anh cười một tiếng: “Hôm nay Thiệu Lan phải ở bệnh viện trực ca, phải trưa tan làm mới về được, ngày nào con bé cũng bận như vậy, đặc biệt là vào mùa đông, rất nhiều trẻ em bị bệnh nên con bé nào có thời gian mà bàn đối tượng chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây