Tiêu Hoài Trí nghe thế bèn liếc mắt nhìn cô với vẻ ngạc nhiên: “Cô có thể tự mình quyết định chuyện này sao?”
Triệu Bàng Hải cũng không nhịn được mà nhìn Diệp Bảo Châu, trước đó bọn họ cũng chưa từng nhắc đến lời hứa này.
Diệp Bảo Châu gật đầu: “Có thể, bây giờ tôi chính là phó xưởng trưởng, lời tôi nói đương nhiên có thể tính.”
Tiêu Hoài Trí đã hơi động lòng, vừa rồi Vạn Phúc cũng không hề bàn điều kiện này với bọn họ, bọn họ chỉ đảm bảo chất lượng ổn định, có thể bán chạy, năng lực sản xuất ổn định và có thể bổ sung hàng bất cứ lúc nào với ông ta.
Bọn họ nói chuyện nghe rất hay nhưng hàng của bọn họ quả thật chưa từng thông qua bày bán, chưa thông qua điều tra thị trường và cũng không có số liệu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây