Vợ Tiền Nghĩa lại sợ bọn họ rước thêm rắc rối cho Tiền Nghĩa, vừa nghe thấy lời này của bà ta đã lập tức nói: “Được, chị muốn đòi lại công bằng cũng được, đến khi ấy xảy ra chuyện bọn họ cũng không quản đâu, các chị cũng đừng làm liên lụy đến lão Tiền nhà bọn em rồi lại bắt bọn em phải hốt cứt cho nhà chị nữa!”
Tiền Nghĩa cũng lạnh mặt: “Phải, nếu chị lại làm ầm lên nữa vậy em sẽ không quản nữa đâu, chị cứ việc đi làm loạn đi!”
Tiền Phân nghe thế mà đau tim, lại nhìn bộ dáng thật sự không muốn quản của ông ta mà cơn giận trong lòng lập tức bốc lên ngùn ngụt: “Tiền Nghĩa ơi là Tiền Nghĩa, tôi thấy cậu làm cái chức xưởng trưởng này đúng là hèn nhát muốn chết, trước đây bị Quách Hữu Bình chèn ép, bây giờ đến ngay cả Diệp Bảo Châu cũng có thể bắt nạt cậu, đúng là đồ hèn nhát!”
Vợ Tiền Nghĩa vừa nghe thấy bà ta nói như vậy trong lòng cũng lập tức nổi cáu: “Chị ả, chị nói lời này là có ý gì hả? Lão Tiền nhà chúng tôi hèn nhát chỗ nào? Dân Phúc cũng không phải của mình lão Tiền, chuyện mà con trai chị tự gây ra sao còn trách chúng tôi không xử lý cho các chị? Còn nữa, chúng ta làm người thân nhiều năm như thế, chuyện đã giúp các chị còn ít hay sao?”
Tiền Nghĩa nghe lời này mà cũng tức đến đỏ mặt tía tai, ông ta làm cái chức xưởng trưởng này cũng không dễ dàng gì, tuy rằng thành tích hơi tầm thường một chút nhưng người bên dưới cũng coi như còn tôn trọng ông ta, đến ngay cả Quách Hữu Bình cũng chưa từng nói ông ta như thế, kết quả chị ruột của mình lại chửi mình như vậy, đúng là không có một chút tôn trọng nhau gì hết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây