Tuy rằng anh đã sửa miệng nhưng Diệp Phong Thu cũng không muốn nhường đường, đang lúc nghĩ còn có chuyện gì làm khó anh nữa không thì bị Hạ Thu Mai kéo sang một bên.
Bà ta nhìn Lục Thiệu Huy, hài lòng một trăm phần trăm: “Được chứ, đương nhiên là được rồi.”
Nói xong, bà ta trực tiếp mở cửa ra, Lục Thiệu Huy thấy thế vội lách người một cái chen khỏi đám người đi vào trong nhà, anh bước đến trước mặt Diệp Bảo Châu, nhìn cô và nói: “Đồng chí Diệp Bảo Châu, anh tới rồi.”
“Còn gọi đồng chí Diệp nữa sao?” Bên cạnh có người ồn ào.
Gò má Lục Thiệu Huy nóng lên, ở trước mặt đám người thấp giọng gọi một tiếng: “Vợ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây