Nghĩ đến mấy chuyện này, Tô Nguyên Thanh chỉ đành nghiến răng gật đầu: “Được, nếu chúng tôi đã phạm lỗi, vậy tôi bằng lòng nghe theo sắp xếp của lãnh đạo.”
Lúc này, sắc mặt Điền Kiến Binh mới giãn ra được một tí: “Được rồi, chuyện này trước cứ như vậy đi, tối nay trưởng khoa Hạ vất vả một chút, trông chừng hai người bọn họ, lại cho người khóa cửa phân xưởng lại, ngày mai không cho phép ai vào đó hết, trước để bên kiểm tra chất lượng vào kiểm tra, đợi sản phẩm bên trong không có vấn đề rồi lại nói sau.”
Rất nhanh, hai vợ chồng Tô Nguyên Thanh đã bị người của bộ phận bảo vệ dẫn đi, trước khi đi, Tô Nguyên Thanh quay đầu lườm Diệp Bảo Châu một cái cháy mặt, nghiến răng nghiến lợi thầm nghĩ, trộm đồ thôi mà, vẫn chưa thành công, dưới sự biện hộ của cậu cùng lắm cũng chỉ đổi sang một công việc không tốt mà thôi!
Diệp Bảo Châu muốn hành chết anh ta sao? Không có cửa đâu.
Diệp Bảo Châu cũng chớp mắt nhìn anh ta, tuy rằng lời nói của Tô Nguyên Thanh cũng dễ nghe đấy, nhưng cô nhìn vẻ mặt hoảng hốt của hai người vừa rồi lại tích cực giải thích như vậy, chắc chắn là đã động tay động chân vào sản phẩm rồi, bằng không bọn họ sẽ không hoảng như thế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây