Lần này mì nén có tổng cộng tám hàng mẫu, nhìn từ vẻ ngoài thấy đã tốt hơn hôm qua không ít, màu sắc cũng không tồi, hình dáng cũng không tệ, nhưng vị lại vẫn không đúng, hoàn toàn không vừa giòn vừa thơm giống như trong tưởng tượng của cô. Về phần hai gói gia vị đã cải thiện và ngon hơn ngày hôm qua, nhưng vẫn hơi nhạt.
Hàng mẫu không đạt tiêu chuẩn, bộ phận nghiên cứu phát triển cũng không có cách nào khác, chỉ có thể tiếp tục thử lại, sau khi làm hết hai ngày cuối cùng cũng làm ra được hàng mẫu mà bản thân bọn họ cảm thấy rất tốt, sau đó mới gọi Diệp Bảo Châu xuống.
Sau khi Diệp Bảo Châu nhìn thấy hàng mẫu cũng rất hài lòng, lúc thử xong cảm thấy vị cũng rất không tồi, gói gia vị đã vô cùng sát với vị mà cô, Hạ Thu Mai và Lưu Xuân Hoa đã làm ngày trước, nhưng so với vị mì ăn liền của thế hệ sau thì vẫn kém hơn một chút, nếu muốn nói được thì cũng được, nhưng cô vẫn muốn thử làm đến mức tốt nhất.
Vì thế, cô nhìn Tô Hồng Vĩ và nói: “Lần này mì nén đã tốt hơn hôm qua rất nhiều nhưng không được thơm, giòn và dai như trong tưởng tượng của tôi, gói gia vị cũng đã ngon hơn hai hôm trước rất nhiều, cái này vấn đề không lớn, có thể dùng.”
Mấy đồng chí ở bộ phận nghiên cứu phát triển nghe nói mì nén vẫn không được tâm trạng cũng không hề tốt, hôm nay bọn họ đã làm không dưới hai mươi mấy phần mì nén, có thể bày ra được đều là những hàng mẫu mà bọn họ cho rằng đạt tiêu chuẩn, nhưng kết quả mấy hàng mẫu này vẫn không đạt tiêu chuẩn trong mắt Diệp Bảo Châu, quả nhiên yêu cầu của cô đối với sản phẩm xưa nay đều cao như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây