Thẩm Văn Tinh nghe được lời này của cô mà trộm cười: “Được ạ, mẹ Cao cũng đã nói rồi, sau này em tốt nghiệp rồi, nếu được thì có thể cân nhắc đến Dân Phúc.”
Nhắc đến Cao Hồng anh, Diệp Bảo Châu lại nhớ ra gì đó mới hỏi cô ta: “Gần đây em về đại viện có gặp Thiệu Lan không? Con bé có về đại viện không?”
Thẩm Văn Tinh qua một lúc mới đáp: “Chắc là có về đại viện nhưng lúc em ở nhà cũng không gặp cô ấy, hình như cô ấy không ngủ ở nhà đâu.”
Diệp Bảo Châu nghe được hai chữ mẹ Cao thầm nghĩ mà thầm nghĩ hình như mối quan hệ giữa bọn họ càng ngày càng tốt lên rồi, nếu Lục Thiệu Lan cũng thi thoảng về đại viện vậy Cao Hồng Anh chắc hẳn rất vui, chẳng trách gần đây lúc qua thăm cháu trên gương mặt luôn mang ý cười: “Vậy thì tốt, em chăm chỉ đi học rồi từ từ giúp chị sản phẩm mới lần này, chị có thể đứng vững bước chân được hay không còn phụ thuộc vào nó nữa.”
Thẩm Văn Tinh nghe được lời này đột nhiên cảm thấy gánh nặng trên người mình nặng hơn, nhưng cô ta vẫn rất có lòng tin, vì Diệp Bảo Châu lợi hại như vậy chắc hẳn không có chuyện gì làm khó được cô đâu: “Vâng, đợi ngày mai làm xong hàng mẫu em sẽ thông báo cho chị xuống xem.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây