Mọi người nghe cô nói xong lập tức yên tĩnh hẳn, Điền Kiến Binh nhìn Triệu Bàng Hải: “Cô ta nói thật chứ?”
Chuyện này cũng không thể làm giả được nên Triệu Bàng Hải gật đầu: “Đúng, lúc tôi đến có nhìn thấy cửa nhà kho bị khóa trái từ bên ngoài.”
Lần này, mấy người vốn còn có hơi nghi ngờ Diệp Bảo Châu nói dối cũng ngậm miệng lại, Quách Hữu Bình lại nhíu mày, nhìn Diệp Bảo Châu: “Vậy cô có nhìn thấy ai đã nhốt cô trong đó không?”
Đôi mắt Diệp Bảo Châu lướt qua một đám người ngồi trong phòng họp, sau đó ánh mắt rơi lên người Tô Nguyên Thanh.
Tô Nguyên Thanh bắt được ánh mắt cô, sắc mặt hơi thay đổi, sống lưng cũng lập tức ưỡn thẳng, nhưng rất nhanh anh ta đã phản ứng lại. Anh ta khẩn trương cái gì chứ? Vừa rồi anh ta đã để ý rất kỹ rồi, không có ai nhìn thấy anh ta vừa mới đi qua đó cả, Diệp Bảo Châu muốn dùng ánh mắt để bẫy anh ta á, không có cửa đâu!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây