Lục Thiệu Huy thấy cô ăn dũng mãnh như vậy, lại kết hợp với mấy lời nói đến con cái của cô khi vừa đăng ký kết hôn, trái tim anh hơi đứng hình, tuy rằng anh không tin sẽ có cho lắm vì dù sao cũng không bắn mà, nhưng lỡ như… liệu có khả năng không, cứ phải hỏi một chút mới được.
Chẳng qua nơi này là tiệm cơm, người tới người lui cũng không tiện hỏi, sau khi ăn cơm xong, hai người đi ra khỏi tiệm cơm lên đến con đường nhỏ bên ngoài, Lục Thiệu Huy nhìn Diệp Bảo Châu rồi gọi: “Vợ!”
Diệp Bảo Châu đang ợ bất thình lình nghe thấy anh gọi như vậy cũng chưa thể phản ứng lại ngay được, chỉ cười một tiếng: “Anh, gọi tôi là gì cơ? Vợ á?”
Lục Thiệu Huy cũng chưa thích ứng được cho lắm, chẳng qua anh ho một tiếng, vẻ mặt hơi mất tự nhiên: “Đúng, chúng ta đã đăng ký kết hôn rồi, gọi như vậy có gì không ổn sao?”
Diệp Bảo Châu vừa cười vừa lắc đầu: “Không có, vô cùng ổn, nhưng anh gọi tôi làm gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây