Quách Hữu Bình nhận lấy văn kiện mà cô đưa qua rồi xem thử, bên trên viết chi chít công thức chế biến một vài sản phẩm mới, có bánh bông lan nhân kem trứng, bánh quy bơ, thạch rau câu, kẹo dẻo gì đó… nguyên liệu của sáu sản phẩm đầu tiên thoạt nhìn giá thành không đắt, đều chọn dùng những nguyên liệu thường thấy, phân xưởng bọn họ cũng có thể trực tiếp làm ngay được, còn về phần mì ăn liền, ngoại trừ vị canh sườn heo ra còn thêm một vị canh gà nữa.
Công thức chế biến mì ăn liền thoạt nhìn cũng không quá phức tạp, trong xưởng cũng có một đống nguyên liệu bột mì, về phần thịt gà thịt vịt đó nhà xưởng cũng có thể mua được, xem ra vấn đề không lớn, đương nhiên cũng có thể làm ra được hàng mẫu, nhưng nếu sau này muốn sản xuất hàng loạt lại có vấn đề.
Phân xưởng bọn họ chưa bao giờ từng làm món này cả, không có phân xưởng độc lập cũng không có thiết bị, nếu sản xuất hàng loạt chỉ đơn thuần dựa vào nhân công vậy chắc chắn không được.
Nhìn như vậy, những thứ cần chuẩn bị phía sau quả thật rất nhiều, Quách Hữu Bình theo thói quen niết mũi, nói: “Phần mì ăn liền này, cô cảm thấy chúng ta có thể bán chạy được như bánh Chiffon không, nếu không thể vậy chúng ta có thể mua được thiết bị hay không cũng là một vấn đề.”
Một điểm này, Diệp Bảo Châu cũng đã cân nhắc đến rồi, cô trực tiếp bảo: “Chúng ta không vội mua thiết bị mà cứ cho công nhân làm một ít hàng mẫu trước đã, sau đó liên hợp với bộ phận bán lẻ và tòa nhà bách hóa thử tình hình tiêu thụ trước, đến khi ấy lại phân tích thị trường sau, nếu mọi người nhất trí tán đồng thì chúng ta lại cân nhắc đến vấn đề thiết bị.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây