Mà Trịnh Duyệt, Thẩm Văn Tinh và những người khác trong phân xưởng cũng nhìn thấy thông báo trong phân xưởng đều vô cùng ngạc nhiên. Bọn họ không dám tin vào tin tức này, nhưng trên thông báo có cả dấu mộc đàng hoàng, nói bắt đầu từ hôm nay Diệp Bảo Châu chính là phó xưởng trưởng của Dân Phúc, hai người không hiểu chuyện gì nhân lúc sau giờ cơm trưa gọi Lâm Tú Giai cùng nhau tới khu tập thể gia đình.
Khi bọn họ tới, đám người Diệp Bảo Châu cũng vừa vặn ăn cơm xong, Diệp Bảo Châu không ngờ bọn họ sẽ đến nhà, vội kéo ghế tới cho bọn họ ngồi: “Sao ăn cơm xong ba người mới tới?”
Lâm Tú Giai cũng không quản được nhiều như thế mà lập tức quan sát Diệp Bảo Châu, hỏi: “Cô thật sự về lại Dân Phúc sao? Còn làm phó xưởng trưởng?”
Diệp Bảo Châu sững sờ một lúc: “Sao các cô biết?”
Trịnh Duyệt lập tức cười bảo: “Có thể không biết được sao? Bây giờ thông báo đã dán đầy ra đấy rồi, toàn bộ xưởng đều biết hết cả, chúng tôi không dám tin cho nên chạy qua đây hỏi xem có phải thật không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây