Hà Thiếu Cường nghe thế cũng nhanh chóng phản ứng lại, ý của Diệp Bảo Châu là kêu mẹ ông ta thay thế phần công việc của mẹ cô? Có chuyện tốt như vậy sao? Cô chắc chắn không thể tốt như thế được: “Vậy cô muốn thế nào?”
Diệp Bảo Châu lại cười bảo: “Tôi chẳng muốn thế nào cả, nếu mẹ ông cần công việc này thì chúng ta bàn điều kiện, tôi sẽ bán rẻ cho ông, sau này ông cũng đừng luôn nhắm vào tôi nữa, chúng ta cứ yên ổn cố gắng xây dựng ủy ban xưởng này thôi.”
Cô vốn cũng không muốn đàm phán gì với loại người như Hà Thiếu Cường, nhưng nếu để Đường Ngọc tự mình tuyển người, vậy khoản tiền bán công việc đó chắc chắn sẽ không nhiều bằng tự mình bán, cũng tiện bán một nhân tình cho Hà Thiếu Cường.
Tuy Hà Thiếu Cường cũng chẳng muốn đàm phán gì với Diệp Bảo Châu nhưng con của ông ta đã lớn rồi, mẹ của ông ta ở nhà cũng không có gì để làm cả, ngày nào cũng nhàn rỗi đã sắp nhàn đến sinh bệnh luôn rồi, cho nên ông ta cũng hỏi dò: “Vậy cô muốn rẻ thế nào?”
Diệp Bảo Châu giơ hai ngón tay qua, Hà Thiếu Cường trực tiếp nhăn mày: “Một công việc tạm thời mà cô đòi đến hai trăm đồng á?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây