Cao Hồng Anh nói thẳng: “Trước đó là mẹ không cân nhắc chu toàn, một lòng muốn con về đây ở mà không nghĩ đến tình cảm với con với chị Hồ, bây giờ mẹ nghĩ mình nên từ từ nói chuyện với con một chút và nghe ý kiến của con.”
Thẩm Văn Tinh nghe vậy cũng rất ngạc nhiên, cô ta biết Cao Hồng Anh muốn mình về nhà sớm một chút, tuy rằng cũng không phải cô ta không thích nhà họ Lục, nhưng trước mắt cô ta quả thật vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng tâm lý, cho nên cô ta vẫn không biết phải từ chối lòng nhiệt tình trước đó của bà ấy thế nào, không ngờ đến hôm nay bà ấy lại chủ động tới nói chuyện này.
Thẩm Văn Tinh sững sờ một lúc mới lấy lại bình tĩnh: “Thím thật sự muốn nghe ý kiến của con ạ?”
Cao Hồng Anh gật đầu: “Đúng vậy, trước đó mẹ chỉ nghĩ mấy năm nay có khả năng con đã phải chịu rất nhiều khổ cực cho nên hơi sốt ruột một chút, nhưng nghĩ kỹ lại thì chị Hồ cũng đã nuôi con hai mươi mấy năm, đối xử với con cũng rất tốt, quan hệ giữa các con cũng rất tốt, mẹ nên yên tâm mới phải.”
Thẩm Văn Tinh rất vui khi bà ấy có thể nghĩ như vậy, trong lòng cô ta cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, cuối cùng cũng không cần rối rắm xem phải cân bằng giữa hai gia đình thế nào, cô ta cười một tiếng: “Vâng, mẹ con tốt với con lắm, tuy mấy năm nay gia đình nghèo khó, cuộc sống trôi qua có hơi khổ cực, nhưng mẹ con cũng chưa từng để con chịu thiệt thòi bao giờ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây