Lúc này, Diệp Bảo Châu đúng lúc chen lời vào: “Mẹ, con cảm thấy Thiệu Huy nói đúng đấy ạ, Thiệu Lan cũng đã hai mươi hai tuổi rồi, có suy nghĩ riêng của mình, cũng không còn là con nít nữa, con cũng đã sắp làm mẹ của ba đứa trẻ rồi, em ấy nhất định cũng có thể chăm sóc tốt cho mình, mẹ phải tin em ấy.”
Lục Thiệu Lan nghe thế bèn hơi bĩu môi, Diệp Bảo Châu cũng giống như Lục Thiệu Huy đều muốn cô ta chuyển ra ngoài ở: “Mẹ nhìn thấy chưa, anh và chị dâu đều tin con cả.”
Diệp Bảo Châu lại cười một tiếng, nhìn Cao Hồng Anh: “Đúng đó, mẹ, mẹ cho em ấy một cơ hội thử đi.”
Nói xong, cô lại bảo: “Hơn nữa phía bên Văn Tinh, con cũng sẽ từ từ nói chuyện với em ấy xem sao, có lẽ em ấy cũng có suy nghĩ của riêng mình, sau đó mẹ hãy cân nhắc đến chuyện có cần dọn thêm một phòng không cũng được.”
Cao Hồng Anh sững sờ, hỏi cô: “Văn Tinh cũng không muốn sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây