Giang Tú Linh cũng bực mình: “Vu Chính Lai, ông không tin tôi cũng được, nhưng đừng hòng chụp cái mũ này lên đầu tôi, ông muốn ly hôn với tôi thì cứ nói thẳng, khỏi cần viện cớ!”
Vu Chính Lai nghe được lời này cũng đã không muốn cãi nhau thêm với bà ta nữa: “Được, tôi không muốn nói với bà chuyện này nữa, bây giờ tôi chỉ hỏi bà, bà có đi nói thẳng sự thật với nhà họ Lục hay không?”
Đến nhà họ Lục thẳng thắn và đi đầu thú, đó chính là tự mình nhảy xuống hố, Giang Tú Linh cũng không phải đồ ngu, bà ta tuyệt đối không có khả năng thừa nhận loại chuyện này, bà ta không muốn ly hôn và cũng chẳng muốn ngồi tù, càng không muốn người khác chỉ trỏ về bà ta.
Nghĩ đến đây, bà ta nhìn người đàn ông với đôi mắt đỏ ngầu: “Không có khả năng nhé, chuyện năm đó cũng không phải do tôi làm, dựa vào cái gì tôi phải thừa nhận, cùng một phòng sinh, con của bọn họ bị tráo, bọn họ không nghi ngờ nhà họ Thẩm mà lại quay ra nghi ngờ tôi, đây là vu oan hãm hại rõ ràng rồi còn gì.”
“Bọn họ muốn báo công an thì cứ báo đi, tôi đây chẳng ngại, nhưng muốn ép tôi thừa nhận chuyện mình chưa từng làm, muốn đổ vấy chuyện này lên đầu tôi á, không có cửa đâu!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây