Mà vẻ mặt của ba người trong phòng khám đều sững sờ, chẳng ai trong bọn họ ngờ được vậy mà còn có thể gặp phải Lục Quốc Đống, cửa phòng khám vẫn luôn để mở, cũng không biết cuộc đối thoại vừa rồi, ông ấy đã nghe được bao nhiêu nữa.
Hơn nữa, vẻ mặt hiện tại của ông ấy hình như cũng không ôn hòa cho lắm, Diệp Bảo Châu chỉ sợ một giây sau ông ấy trực tiếp phát hỏa, nói mấy đứa trẻ bọn họ làm loạn.
Nghĩ như vậy, cô nhanh chóng liếc mắt nhìn Lục Thiệu Huy, anh cũng hơi nhíu mày, siết lá đơn trong tay, hình như đang nghĩ xem phải mở miệng thế nào.
Lục Quốc Đống ở phía đối diện nhanh chóng thu lại tầm mắt, nhìn bác sĩ kia và cười bảo: “Tôi đi ngang qua, ông cứ làm việc đi, tôi về trước đã.”
Mà bác sĩ này cũng không biết Lục Thiệu Huy là con trai của ông ấy cho nên cũng không nghĩ nhiều, nhìn thấy ông rời đi lại giục Lục Thiệu Huy cầm đơn đi xét nghiệm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây