Thẩm Văn Tinh ừm một tiếng, nhìn Lục Thiệu Huy lại đột nhiên cảm thấy bộ dáng của cô ta và anh hiện tại cũng rất giống nhau, nhưng bây giờ không phải là lúc để nói chuyện này, cô ta nhanh chóng đưa bức ảnh chụp cả gia đình ban đầu cho Diệp Bảo Châu, hít một hơi rồi chậm rãi nói: “Có lẽ lời cô nói lần trước là đúng, tôi không phải con của nhà họ Thẩm.”
Lúc này Diệp Bảo Châu đang uống nước, bất thình lình nghe được câu này suýt chút nữa thì trực tiếp phun hết nước ra, cô ho vài tiếng: “Cô nói gì cơ?”
Lục Thiệu Huy cũng ngạc nhiên, nhìn cô ta rồi vội vàng hỏi: “Sao đột nhiên cô lại nói như vậy?”
Thẩm Văn Tinh đặt bức ảnh lên bàn và nói lại chuyện nhóm máu của mình với nhóm máu của người nhà họ Thẩm ra cho bọn họ nghe, sau đó cô ta nhìn Diệp Bảo Châu rồi lại hỏi: “Có thể nói cho tôi biết có phải hai người đã sớm biết chuyện gì đó rồi không, cho nên trước đó mới tìm tôi xin ảnh và hỏi tôi mấy câu đó?”
Diệp Bảo Châu sững sờ, từ sau lần trước Thẩm Văn Tinh không coi lời cô nói là chuyện to tát gì, mà Lục Thiệu Huy cũng không thể tìm được nữ hộ sinh kia, bọn họ đã dự định trước sẽ gạt chuyện Thẩm Văn Tinh là ai này qua một bên, nhưng không ngờ bây giờ cô ta lại tự mình tìm tới cửa, còn nói về nhóm máu của người nhà họ Thẩm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây