Sự thật đúng như những gì Diệp Bảo Châu nghĩ, một ngày này Tô Nguyên Thanh quả thật không hề qua bên này, cô yên tâm làm việc hết một ngày, đến tối về nhà đợi Lục Thiệu Huy, cô kể lại cuộc đối thoại giữa mình và Thẩm Văn Tinh vào hôm nay lại nguyên vẹn cho anh nghe.
Lục Thiệu Huy cũng không hề bất ngờ gì, dù sao thì loại chuyện này cũng không phải chuyện nhỏ, hơn nữa nhà họ Thẩm đối với Thẩm Văn Tinh cũng không tồi, cô ta chắc chắn sẽ không nghi ngờ chuyện mình không phải con ruột của họ, chẳng qua anh cũng nghĩ giống như Diệp Bảo Châu, xem ra mấy năm nay cuộc sống của Thẩm Văn Tinh cũng được.
Diệp Bảo Châu lại hỏi: “Phía bên anh thế nào rồi, cô của đồng chí kia còn có thể giúp được gì không?”
Lục Thiệu Huy gật đầu: “Có thể đấy, nhưng lần này người ta thật sự không dám khẳng định có thể tìm được địa chỉ, dù sao thì chuyện này cũng đã qua nhiều năm như thế rồi, năm đó sức khỏe của nữ hộ sinh kia cũng không được tốt cho lắm, sớm đã rời khỏi bệnh viện, bây giờ phỏng chừng cũng đã gần sáu mươi, cũng chẳng biết tình hình sức khỏe thế nào rồi nữa.”
Diệp Bảo Châu hiểu rõ ý của anh, người đã hơn sáu mươi rồi, nếu cơ thể không khỏe, giờ có còn sống hay không còn không chắc nữa là: “Thôi cứ cố hết sức là được rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây