Có thể có nghĩa gì được, không phải chính là đồng ý sao?
Anh bình tĩnh nói: “Ý là đồng ý sao?”
Diệp Bảo Châu duỗi ngón trỏ tới lắc trước mặt anh, cười hì hì đáp: “Không đúng, em cũng đâu có ý như vậy, anh nghĩ tiếp đi?”
Lúc này trong mắt toàn là sắc xuân, Lục Thiệu Huy đã sắp không nhịn được nữa rồi, nào còn có tâm trạng đi nghĩ một chữ “ồ” đó của cô có nghĩa gì nữa, cho nên anh hỏi với vẻ đáng thương: “Vậy em gợi ý cho anh chút đi.”
Diệp Bảo Châu nhíu đôi lông mày dài lại: “Anh gỡ nó một chút đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây