Anh ta cúi mắt, nhìn thấy hình như tầm nhìn của Diệp Bảo Châu nhìn ra phía sau mình, cho nên anh ta cũng lập tức quay đầu, sau đó chỉ nhìn thấy Quách Hữu Bình đang nghiêm mặt, hai tay chắp sau lưng, nhìn qua với ánh mắt u ám.
Bên tai Tô Nguyên Thanh ầm một tiếng, sắc mặt lập tức thay đổi, Quách Hữu Bình tới từ khi nào vậy? Sao ông ta tới lại không có một tí động tĩnh nào hết? Vừa rồi có phải ông ta đã nghe được cuộc đối thoại của bọn họ rồi không?
Nếu vừa rồi ông ta nghe được những lời kia của mình, vậy còn không phải… toang rồi sao?
Nghĩ đến đây, Tô Nguyên Thanh giật nảy mình, vội lấy lại bình tĩnh, anh ta nhếch khóe môi lên bảo: “Phó xưởng trưởng Quách, ông tới đây từ bao giờ vậy?”
Quách Hữu Bình nhìn thấy khóe miệng của anh ta còn cười được là đã tức đến mức suýt ngất rồi! Ông ta vốn vẫn đang đợi Diệp Bảo Châu đi pha trà cho mình, nhưng đợi rất lâu mà cô vẫn chưa về văn phòng cho nên ông ta mới tới phòng trà nước, ai ngờ vậy mà lại nghe được những lời nói như vậy của Tô Nguyên Thanh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây