Cơ thể người đàn ông theo bản năng ưỡn thẳng tắp, có thể nhìn ra được cô muốn làm gì, chỉ vội ấn tay cô lại, quay đầu nhìn chằm chằm vào cô, đè thấp giọng nói, cắn răng bảo: “Em muốn làm gì?”
Hàng mi thật dài của Diệp Bảo Châu chớp nhẹ, sáp mặt mình qua, nhẹ giọng bảo: “Tay em lạnh lắm, muốn dán vào người anh cho ấm tay đó.”
Lục Thiệu Huy vừa nghe được lời này đã biết cô không có ý tốt, anh theo bản năng vắt chéo hai chân, nhìn cô, giọng nói khàn cả đi nhả từng chữ: “Ở đây không được!”
Chỗ này chính là rạp chiếu phim, tuy bọn họ ngồi ở góc trong cùng rồi nhưng phía trước vẫn có người, lỡ như bị phát hiện vậy cũng quá nhục…
Đèn đã sớm tắt, chỉ có màn chiếu phim còn đang lập lòe ánh sáng lúc sáng lúc tối, trong góc, Diệp Bảo Châu không nhìn rõ vẻ mặt của người đàn ông lúc này, nhưng có thể nghe được tiếng hô hấp hơi dồn dập của anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây