Công an nhìn tấm thiệp này mà nhướng mày, trực tiếp đưa thiệp cho Lâm Tuấn Phong: “Anh nhìn đi, thứ viết trên cái thiệp này đều là nét chữ của anh phải không?”
Lâm Tuấn Phong nhận qua nhìn, trông thấy bốn chữ cuối cùng kia, sắc mặt lập tức trắng bệch, anh ta nhớ ra rồi, con mẹ nó chứ, đây là Lục Thiệu Lan ép anh ta viết mà, không viết còn không cho khăn quàng cổ với bút máy!
Công an chỉ nhìn sắc mặt của anh ta là đủ biết, đây chắc chắn là nét chữ của anh ta: “Nếu nét chữ đã là của anh, vậy chứng minh chữ trên này cũng là do anh viết. Anh đã biểu đạt tình cảm của mình đối với đồng chí Lục Thiệu Lan một cách rất trực tiếp, vậy tại sao anh còn nói không hề hẹn hò với cô ấy?”
Dứt lời, sắc mặt của Lâm Tuấn Phong trầm xuống, lập tức sốt ruột đáp: “Không, cái này không phải do tôi viết, là Lục Thiệu Lan ép tôi viết!”
Lúc này, Lục Thiệu Lan cũng tự tin đầy mình: “Không, đây chính là thiệp do chính tay anh viết, đừng cái gì cũng đổ cho tôi ép anh!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây