Bây giờ trong lòng Lục Thiệu Lan có muôn vàn cái không được, nhưng Lâm Tuấn Phong phải trực ban nên cô ta cũng không có cách nào khác, chỉ có thể gật đầu: “Được, vậy bây giờ chúng ta nói trước luôn, tối ngày mai anh đến nhà em, cũng không thể cho em leo cây đâu đấy!”
Nói xong, còn chưa đợi Lâm Tuấn Phong đáp lời, Lục Thiệu Lan lại nói: “Ngày mai em trực tiếp đến công ty lương thực tìm anh rồi anh cùng anh về nhà.”
Lâm Tuấn Phong nghĩ ngợi, tuy rằng không muốn đồng ý cho cô ta tới công ty lương thực nhưng xét từ tình hình trước mắt cứ đồng ý trước đã: “Được, chúng ta cứ quyết định như vậy trước đi, anh phải về đi làm cái đã.”
Lục Thiệu Lan nhìn anh ta mà hơi bĩu môi, ánh mắt hoàn toàn không nỡ.
Thấy thế, trong lòng Lâm Tuấn Phong hơi dừng lại, duỗi tay nhéo mặt cô ta, nói với ý cười dạt dào: “Ngoan, tối mai chúng ta gặp nhau.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây