Thím Đỗ cũng muốn vụ mai mối của mình có thể thành công nên nhanh chóng phụ họa: “Đúng đó, bây giờ sắp tết rồi, cháu có cơ hội về đây, chúng ta cũng nên nhanh chóng xác định hôn sự này. Tuy rằng Tiểu Giang lớn lên không bằng Lục Thiệu Huy nhưng người ta đang làm chủ nhiệm phân xưởng ở Vạn Phúc, muốn đưa cháu vào ban hậu cần cũng là chuyện dễ như trở bàn tay, đến khi ấy ai còn dám nói cháu điều gì nữa.”
Vu Tuệ cảm thấy chuyện hoàn toàn khác hẳn đấy chứ, dựa vào đàn ông lấy được công việc và tự mình giành được công việc, ở trong mắt người khác cũng vẫn không bằng Diệp Bảo Châu cả thôi. Huống chi tên họ Giang kia, cho dù có là chủ nhiệm phân xưởng thì đã sao, chỉ là cái chức phó mà thôi, lớn lên trông xấu xí không nói, lại còn lùn tịt, còn không bằng tay cán sự họ Tề ở cục thương nghiệp kia.
Cho nên cô ta cũng không muốn đồng ý vụ hôn sự này, còn chưa nói gì thì thím Đỗ lại bảo: “Cháu nhìn Bảo Châu bây giờ mà xem, đã sắp có ba đứa con rồi, cháu cũng phải cân nhắc đến đại sự cả đời của cháu đi.”
Giang Tú Linh vừa nghe thấy bà ta cũng bất tri bất giác lấy Diệp Bảo Châu ra so sánh với Vu Tuệ, trong lòng lại càng bất mãn hơn, Diệp Bảo Châu mang thai ba thì đã làm sao, là chuyện tốt hay sao?
Không đúng! Sau này ả đàn bà kia có thể bình an đẻ được ba đứa hay không lại là một chuyện khác, nếu thật sự có thể đẻ bình an nhưng lỡ như toàn là con gái, vậy đến lúc đó mọi người cũng cười cho thối mũi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây