Mà Vu Tuệ nhìn thấy bọn họ cũng sững sờ, mới đầu cô ta có hơi không nhận ra Diệp Bảo Châu, nhưng vừa nhìn thấy Lục Thiệu Huy, cô ta đã lập tức phản ứng lại ngay, miệng cũng theo bản năng gọi: “Anh Thiệu Huy, các anh được nghỉ rồi sao?”
Lục Thiệu Huy hơi nâng mí mắt lên nhìn cô ta, “ờ” một tiếng gần như không nghe thấy rồi kéo Diệp Bảo Châu vòng qua trước mặt ba người bọn họ, đi vào đại viện
Đều phải về đại viện nên bước chân của Vu Tuệ theo bản năng cũng định đuổi theo, đang tính mở miệng gọi người thì bị Giang Tú Linh kéo lại.
Giang Tú Linh cũng không ngờ bọn họ sẽ đụng phải Lục Thiệu Huy ở dây, nhìn thấy bọn họ ở trước mặt người khác còn tỏ thái độ xa cách như vậy, trong lòng cũng vô cùng bất mãn, đợi sau khi hai người đi rồi, bà ta cắn răng nsoi: “Không phải chỉ mang thai thôi sao? Con nhìn xem mắt cô ta đã sớm trợn ngược lên trời luôn rồi, người ta chào hỏi cũng không thèm để ý!”
Bà ta nói xong lại nhìn Vu Tuệ, lạnh lùng bảo: “Còn cả con nữa! Hai vợ chồng người ta về nhà, con đi theo làm gì hả? Bây giờ con cũng đã xem mắt người khác rồi, cô ả kia cũng đã mang thai, tốt nhất con nên thu lại suy tính ban đầu đó ngay đi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây