Diệp Bảo Châu cũng không biết một bước đệm nhỏ này, từ sau khi xác định cô mang thai ba, không đủ dinh dưỡng, Lục Thiệu Huy đã biến thành một đầu bếp, mỗi ngày đều đang nghĩ hôm nay sẽ nấu món gì cho cô ăn, ngày mai phải bổ sung dinh dưỡng gì cho cô, đã sắp coi cô thành “heo tết” mà nuôi rồi, chỉ đợi cô mập lên, đến tết là giết ăn mừng!
Cũng may đã gần đến tết, nhà xưởng rất bận mà cô cũng rất bận, mỗi ngày đều phải xuất rất nhiều hàng, lại bận cùng tổ nghiên cứu phát triển làm sản phẩm mới chuẩn bị bán vào đợt tết, mỗi ngày lượng vận động cũng nhiều nên cô mới không đến mức bị người đàn ông nuôi béo.
Ngoại trừ những việc này ra thì mỗi ngày vừa đến tối, người đàn ông đề lo lắng cô nôn nghén, lo cô có phản ứng mang thai, vì thế tối nào lúc đi ngủ cũng luôn hỏi cô có thấy khó chịu ở đâu không.
Diệp Bảo Châu đã sắp bị Lục Thiệu Huy hỏi đến phát bực luôn rồi, hết lần này đến lần khác nói với anh trước mắt mình không có phản ứng gì cả, trừ không ngửi được mùi ngọt ra thì tất cả vẫn không có gì khác với bình thường.
Nhưng cô cũng không có không có một chút sự thay đổi gì, bụng dưới vốn bằng phẳng hình như cũng hơi nhô lên một chút, buổi tối lúc đi ngủ, người đàn ông thường thích đặt lòng bàn tay lên bụng dưới của cô vừa vuốt ve qua lại vừa hỏi: “Em nói ba đứa tụi nó ở bên trong liệu có đánh nhau vì vấn đề dinh dưỡng không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây