Đương nhiên Diệp Bảo Châu sẽ không nói cho anh biết mình muốn làm loại quần lót xấu hổ kia, chỉ bảo: “Bây giờ chúng ta đã có em bé rồi, em cũng phải học làm ít gì đó chứ, bằng không sau này ngay cả quần lót cũng phải trông mong vào người khác làm hộ sao?”
Lục Thiệu Huy vốn định nói có thể đi mua nhưng nghĩ lại thì hình như nói thế cũng rất có lý, sau này có con rồi, loại quần áo riêng tư đó tốt nhất là tự mình làm: “Vậy em có làm cho anh không? Nếu làm cho anh thì bây giờ anh cởi quần ra cho em đo?”
Diệp Bảo Châu trừng mắt nhìn anh: “Đợi em làm cho em xong đã rồi làm cho anh sau.”
Nói xong, cô đi vào làm quần lót của mình, trước đó khi còn ở nhà, cô đã học làm với Hạ Thu Mai rồi, bản rập giấy cũng là Hạ Thu Mai cắt hộ cô cho nên chỉ một cái quần lót mà thôi, cô vẫn có thể làm được, thật sự không được thì lấy vải ra luyện tập thêm.
Lục Thiệu Huy thấy cô bận tới bận lui mà mình cũng không giúp được gì, cho nên anh không qua quấy rầy cô. Anh đặt tên xong cũng không có việc gì làm, dứt khoát lấy cuộn len còn thừa sau khi đan áo len cho Diệp Bảo Châu ra đan đôi tất, để sau này buổi tối cô còn đeo khi đi ngủ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây