Bây giờ nghe ông ta giở giọng quái đản, Vương Hải Thuận không nhịn được mà nói: “Ông nói lời này là đúng, người có năng lực xứng đáng được ngồi vào vị trí nên có, nếu như Tiểu Diệp làm tốt hơn tôi, lãnh đạo sắp xếp cho cô ấy tới nhận vị trí này của tôi vậy tôi cũng nhận.”
Ủy viên Trần dường như nghe ra được chút không đúng giữa bọn họ, cũng vội vàng nói: “Làm sao có khả năng chứ, cho dù lão Quách muốn đề bạt Tiểu Diệp thì chắc chắn cũng sẽ cho cô ấy nhận chức khác, làm sao có thể đẩy lão Vương xuống được.”
Ủy viên Hà cười ha ha bảo: “Không có gì, tôi chỉ nói thế mà thôi, lão Vương chắc chắn không bị đẩy xuống đâu, nhưng tôi thấy phó xưởng trưởng Quách tốt với cô ấy như thế, liệu có dự định đích thân dẫn dắt cô ấy không đây?”
Vừa dứt lời, hai người kia đều im lặng, ngay cả ủy viên Lý ở phía sau đi tới cũng trầm mặc. Mấy người bọn họ đều biết, vốn bên cạnh Quách Hữu Bình chắc hẳn nên có một thư ký, giống như Trần Minh Dũng dẫn dắt Lục Thiệu Huy vậy, nhưng bình thường ông ta không thích người khác đi cùng mình, ra ngoài bàn chuyện gì đó cũng đều là một mình, nếu Quách Hữu Bình thật sự có ý muốn đề bạt Diệp Bảo Châu lên, rất có khả năng chính là vị trí này.
Tuy rằng vị trí này không thể nói là tốt bao nhiêu nhưng có thể cùng Quách Hữu Bình ra ngoài bàn chuyện làm ăn, mở rộng kiến thức, kết giao nhân mạch, đợi Tiền Nghĩa vừa nghỉ hưu, Quách Hữu Bình chính là xưởng trưởng, vị trí bên cạnh ông ta kia nghĩ cũng biết thơm bao nhiêu, bọn họ đã sớm muốn ngồi vào rồi, nhưng Quách Hữu Bình lại không cần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây