Nhưng bây giờ khỏi cần Ngô Mỹ Hà mở miệng, ông ta cũng biết trong này có chuyện kỳ quái rồi: “Ngô Mỹ Hà, chỗ này cách xưởng gần như vậy, cô đi vệ sinh ở đây làm gì? Bên trong có người hay không chúng tôi sẽ tự điều tra, không cần cô nói.”
Ông ta vừa nói xong, phía sau đã truyền tới tiếng giãy dụa, ồn ào, Ngô Mỹ Hà vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Tống Minh Trân bị người của bộ phận bảo vệ dẫn ra khỏi con đường nhỏ.
Bốn mắt nhìn nhau, Tống Minh Trân cũng nhìn thấy Ngô Mỹ Hà và một đám người sau lưng cô ta, trong đám người đó vậy mà lại có cả Diệp Bảo Châu!
Sắc mặt cô ả trắng bệch, lập tức phản ứng lại, đây chắc chắn là một cái bẫy, là bẫy do Diệp Bảo Châu sắp xếp, mục đích chính là muốn hại cô ả và Ngô Mỹ Hà.
Hai mắt cô ả tối sầm, suýt chút nữa thì ngất xỉu. Hạ Đại Phú lại xách cô ta đi đến trước mặt mọi người, sau đó đưa đồ trong tay cho Quách Hữu Bình, nói: “Vừa mới lấy được từ tay Tống Minh Trân, chắc hẳn là công thức của xưởng chúng ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây