Nhìn thấy Diệp Bảo Châu tiến vào, tầm nhìn của mọi người đều rơi lên người cô, trong ánh mắt đó dường như mang theo chút kinh ngạc, Diệp Bảo Châu không bỏ qua một cơ hội nào hết, nhân lúc còn chưa vào lớp, nhanh chóng lôi kéo làm quen với mọi người.
Mọi người đều không có sức kháng cự gì đối với người đẹp, hơn nữa người ta còn là một cô gái trẻ, vô cùng lễ phép, ăn nói cũng lanh lợi, mọi người đều không phải người xấu gì, có thể tập trung lại chính là duyên phận cho nên cũng có một chút hảo cảm như vậy với cô gái trẻ xinh đẹp biết ăn nói này.
Dưới sự lôi kéo của Diệp Bảo Châu, khoảng cách của mọi người dần dần được kéo gần, không còn câu nệ giống như vừa mới vào đây nữa, mà Diệp Bảo Châu cũng nhân lúc này tiến hành tìm hiểu các bạn cùng lớp này của cô.
Lạ thật, không tìm hiểu không biết, vừa tìm hiểu đã hết hồn ngay. Mấy bạn cùng lớp này của cô đều là nhân viên hậu cần của các công xưởng khác nhau, có xưởng bột mì, có tổng bộ hợp tác xã tiêu thụ, còn có xưởng may, xưởng sắt thép, xưởng than gì đó. Trong mấy người này có người còn làm gần mười năm, có người còn là lãnh đạo thứ hai trong phân xưởng.
Hay thật, đây chính là một xã hội nhỏ, nếu quan hệ tốt với mấy bạn học này, vậy sau này mấy người này chính là nhân mạch của cô, bây giờ vật tư thiếu thốn, xây dựng quan hệ nhân sinh tốt có thể bạn giúp tôi, tôi giúp bạn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây